Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

khó hiểu

Trông chờ cả tuần để được nghỉ ngơi 1 ngày chủ nhật, khi nó đến rồi, sợ mất quá đi.
Hum nay thì thế nào cũng trôi qua nhanh vù vù mà xem.
Tuần sau, lại lên kế hoạch, chuẩn bị mọi thứ (mệt mỏi quá) để cho chuyến công tác 30 ngày, đứt hết cái tháng 10. Rong ruổi trên khắp các nẻo đường, từ Nam tới Bắc, miền Trung, miền Tây, miền Đông đi láng hít. Hic, bỏ mẹ ở nhà một mình suốt tháng, ko đành!!
Oái, tự dưng còn thấy nhớ K mập gì đâu!
Cả tuần chưa gặp, hèn gì cứ thấy thiếu thiếu cái chi chi ... mà trong lòng hok vui cho đặng.

Không có nhận xét nào: