Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2008

Bin màu mè

Bin bin có 1 sở thích hay còn gọi là thói quen "hay màu mè hoa lá hẹ" trong việc ăn uống. Mẹ còn gọi bằng một thuật ngữ khác là "vẻ duyên". Ấy thế mà Bin được bình chọn là "xuất sắc trong vai tì nữ", và chiến tích thì nhiều vô số kể, ngay cả khi "vui xuân cũng không quên nhiệm vụ". Đôi khi, có hơi men trong người, hay đang ở xa Bin cũng tỏ ra chu đáo mua thức ăn cho cả nhà, rồi mới lăn ra ngủ khò/ hay từ xa gọi điện về nhà "căn dặn": "có nải chuối trên bàn thờ, nhớ lấy xuống"... "trong tủ lạnh có mấy bịch chè đó, nhớ ăn không mai nó hư"...... "mẹ về chưa? nhắc mẹ đồ ăn trong lò viba đó nha"........."có mua bánh bao, bánh mì để trên bàn, không ăn thì nhớ đút vô tủ lạnh nha Ti"...... "ăn cơm chưa?" .......

Nhắc lại cái sự "màu mè", bữa cơm gia đình mà có Bin bin, nó sẽ diễn ra chậm hơn bình thường (dẫu bình thường đã chậm) vì rằng:
- Nếu ăn thịt kho, Bin sẽ "bắt buộc" dùng dao để biểu diễn màn cắt trứng thành 4 hay 8 miếng, nhỏ nhỏ xinh xinh... y choang hồi xửa hồi xưa ăn cơm với bà ngoại E (cho dễ gắp dễ chia!!).
- Nếu ăn bánh canh, nui...hủ tiếu, thế nào cũng phải rắc tiêu, và hành phi cho đúng bài bản... còn không, sẽ "chặc" lưỡi tiếc nuối "chết cha, quên bỏ hành phi...ứm .... làm mất ngon.... hèn chi... thấy thiếu thiếu..." Có khi còn ngồi tiếc rẻ "trời ơi, nãy đi chợ quên mua." và càu nhàu một hơi một hồi... vì cái sự ẩm thực chưa "pro" của mình.
- Nấu canh chua, bí, khoai mỡ... các thứ... thì Bin luôn tìm mua cho đúng và đủ các loại rau... hành ngò cần... vì "thiếu thì làm sao mà ngon!" - Bin phân trần.
- Ngày nào có món canh, thay vì E và mẹ "xử" lẹ bằng cách bưng cả nồi lên ăn... Bin vẫn "truyền thống" .... múc ra cái tô rồi bưng lên, hết xuống múc tiếp...."ai đi ăn cả cái nồi!" -_-

Vân vân và vân vân..... Bin coi vậy mà "cổ" thấy ghê......
Nhưng có lẽ cũng nhờ Bin và một số người vẫn cố giữ "cái nếp" như vậy, bữa ăn gia đình thỉnh thoảng cho người ta còn cảm nhận được nó vẫn như xưa, không hề thay đổi.... dù đã bao năm qua đi... và cuộc sống đã đổi thay biết dường nào.......

Thay lời kết: nếu đi đâu xa......E vẫn nhớ về bữa cơm có Bin và mẹ.... mãi mãi là như vậy.

Không có nhận xét nào: